Nội dung truyện
Hồi còn ngồi trên ghế nhà trường đại học, Châu Kinh Trạch và Hứa Tùy dường như là hai thế giới song song, không bao giờ giao thoa. Anh là chàng trai phóng khoáng, kiêu ngạo, luôn bị đám đông vây quanh với ánh mắt ngưỡng mộ, từ hoa hậu đến những cô nàng nổi bật đều từng là bạn gái của anh, thay đổi chóng mặt như mùa vụ. Còn cô, Hứa Tùy, lặng lẽ và ngoan ngoãn, thường ẩn mình trong thư viện với chồng sách đề thi thử, dễ dàng bị bỏ qua giữa dòng đời hối hả. Cô từng vô tình chứng kiến anh âu yếm bên những bóng hồng, tim thầm đau nhưng vẫn giữ khoảng cách, chỉ dám gửi gắm nỗi lòng qua những bức thư không lời hồi âm.
Rồi một buổi tụ tập bạn bè, Hứa Tùy say khướt, lấy hết can đảm giữa chốn đông người để tỏ tình với anh. Châu Kinh Trạch ngẩn người, sau đó cong môi cười nhạt, giọng điệu thờ ơ: "Xin lỗi nhé, cậu ngoan quá rồi." Lời từ chối ấy như nhát dao sắc, khắc sâu vào ký ức cô, khiến nỗi mến mộ thầm kín ấy chôn vùi theo năm tháng.
Nhiều năm sau, họ gặp lại nhau trong một sự kiện tình cờ. Châu Kinh Trạch vẫn giữ vẻ ngạo mạn quen thuộc, nhưng giờ đây anh chủ động tìm đến, cố ý tạo những cuộc chạm mặt "vô tình". Hứa Tùy cố gắng che giấu cảm xúc cũ kỹ, giữ khoảng cách an toàn, song anh từng bước ép sát, không cho cô đường lui. Trong khoảnh khắc bị anh đẩy sát tường, cô thì thầm: "Tại sao lại là tôi?" Anh cúi đầu, hơi thở ấm áp phả bên tai, giọng điệu trêu chọc đầy ma mị: "Chẳng tại sao cả, lúc trước là anh mắt mù!"
Giữa những rung động muộn màng, câu chuyện Tỏ Tình khéo léo khắc họa hành trình từ nỗi đau bị khước từ đến tình yêu nảy nở bất ngờ. Như lời trong thư hồi âm của Keanu Reeves: "Biết rõ cách một khoảng trời không, nhưng vẫn đem lòng mến mộ ngày ngày gửi gắm vào trong thư." Và rồi, vào một thời điểm nào đó, ước mơ thầm kín ấy sẽ trở thành hiện thực, chứng minh rằng tình yêu đích thực có thể vượt qua mọi khoảng cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận